Dì có chút bất ngờ ngã khuỵa xuống đất. Bà nhìn Y Cát vẫn giữ khăng khăng ánh mắt kiên định đó. Bà nên vui hay nên buồn đây? Vui rằng con bé sẽ được giải thoát, sẽ tới nơi mà con bé sẽ hạnh phúc và vui vẻ. Thế nhưng, liệu thiếu gia có để Y Cát của bà được toại nguyện hay không? Một tay bà nuôi lớn mấy đời nhà họ Tuệ, bản thân mà mới là người biết rõ hơn ai hết tính cách của Anh Duệ. Nếu Y Cát bị phát hiện thì còn thê thảm hơn rất nhiều...
“Con...con định như thế nào?...”
“Dì sẽ giúp con chứ?...” Y Cát nhìn bà với ánh mắt van nài, tuyệt vọng. Đây chính là cơ hội cuối cùng của cô rồi, cô phải vững lòng trước khi bị rung động bởi anh thêm một lần nữa...cô không muốn mình vùi đầu vào thứ tình cảm đơn phương đó nữa...
“Tất nhiên là dì sẽ giúp rồi...con đừng làm điều gì nguy hiểm nhé. Thấy con đau khổ như vậy, ta cũng không đành lòng.”
“Con cảm ơn dì, dì đối tốt với con quá...” Y Cát bật khóc, cô nắm chặt tay dì, bấy lâu nay cô đã nhẫn nhịn và chịu đựng quá nhiều rồi. Yêu một người không yêu mình, đó mới là điều ngu ngốc nhất mà cô từng làm...
“Dì nói anh ấy dạo này có việc trên công ty nên sẽ hạn chế tới đây đúng không ạ? Ngày mai con sẽ tới tìm tiểu Nguyệt nhờ cô ấy giúp.”
“Vậy dì giúp gì được cho con?”
“Dì về nhà lấy cho con điện thoại và sửa soạn chút đồ cần thiết cho con được không ạ? Vì con sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-han-sung-vo-vo-doi/1729795/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.