Chance mù quáng đi đi lại lại trên hành lang bên ngoài phòng chờ phẫu thuật. Anh không thể ngồi xuống, mặc dù căn phòng trống không và anh có thể có bất kì cái ghế nào anh muốn. Anh nghĩ, nếu anh dừng bước, anh rất có thể sẽ khuỵu xuống và không thể đứng lên lại nữa. Anh không biết nỗi sợ hãi khủng khiếp như thế này có tồn tại. Anh chưa bao giờ cảm thấy nó cho chính mình, thậm chí cả khi anh nhìn xuống nòng súng chĩa thẳng vào mặt anh - và nóng súng của Mel không phải là cái đầu tiên - nhưng anh sợ cho Sunny. Anh đã bị nỗi sợ tóm lấy kể từ khi anh tìm thấy cô nằm úp mặt xuống đồng cỏ, bất tỉnh, mạch đập yếu ớt vì mất máu. 
Cám ơn Chúa có sẵn nhiều bác sĩ trên cánh đồng, nếu không cô sẽ chết trước khi anh có thể đưa cô tới một bệnh viện. Họ đã không thể làm cô ngừng chảy máu, nhưng họ đã làm nó chậm lại, bắt đầu truyền dung dịch muối để đẩy ngược lượng máu vào trong cơ thể cô và tăng huyết áp đang tụt của cô lên, và đưa cô đến bệnh viện kịp lúc vẫn còn sống. 
Anh đã bị gạt sang một bên kể từ lúc đó, bởi một đội ngũ bác sĩ mặc đồ cấp cứu. “Ông có liên hệ gì với cô ấy không, thưa ông?” một y tá đã nhanh nhẹn hỏi khi cô kiên quyết đẩy anh ra khỏi phòng điều trị. 
“Tôi là chồng cô ấy,” anh nghe thấy mình nói. Không đời nào anh cho phép quyền quyết định mạng sống của cô ra khỏi bàn tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-game-of-chance/25561/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.