Cô đã sống cả cuộc đời mình mà chưa từng được sống chút nào, Sunny nghĩ khi cô máy móc giặt quần áo cho anh và trải chúng lên những tảng đá nóng để phơi khô. Cô và Chance có thể không bao giờ sống sót ra khỏi cái hẻm núi này, và cho dù là có đi chăng nữa, thì nó cũng phải mất một thời gian dài. Hàng tuần, có lẽ là hàng tháng, hoặc lâu hơn nữa. Bất kể là Margareta có làm gì đi nữa, thì chị ấy sẽ nóng lòng vì hoàn thành nó, và chẳng có một việc chết tiệt nào Sunny có thể làm với tình huống này. Lần đầu tiên trong cuộc đời cô, cô đã phải nghĩ chỉ cho bản thân mình và những việc mà cô muốn. Điều đó thật đơn giản; điều cô muốn là Chance.
Cô phải đối mặt rất nhiều với thực tế. Cô làm rất tốt chuyện đó; cô đã làm nó trong toàn bộ quãng đời của mình. Thực tế đang rành rành trước mặt cô đó là họ rất có thể chết ở đây trong cái hẻm núi nhỏ này. Nếu họ không sống sót, cô không muốn chết mà vẫn còn khư khư bám lấy những lý do để không bị dính dáng đến ai, trong khi lịch sự một cách đúng đắn và hợp lẽ chắng có ý nghĩa sâu sắc gì ở đây cả. Cô đã dính với anh, trong một trận chiến vì chính cuộc sống của họ. Cô chắc chắn không muốn chết mà không biết rằng được anh yêu là như thế nào, để được cảm thấy anh ở bên trong cô và giữ anh thật gần, và để nói với anh là cô yêu anh. Cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-game-of-chance/25554/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.