Một cái lều. Chance nhìn chằm chằm xuống nó, nhận ra kiểu của nó. Đó là loại để sống sót, loại mà người ta cất ở những chỗ ẩn nấp ngầm dưới dất trong trường hợp chiến tranh hoặc thiên tai tự nhiên - hoặc thứ mà những người nghĩ sẽ ở lâu tại vùng đất hoang vu sẽ mang theo.
“Nó hơi nhỏ,” cô ta nói một cách biện hộ. “Thực sự nó là lều dành cho một người, nhưng tôi phải mang cái gì đó nhẹ thôi. Mặc dù vậy sẽ có đủ chỗ cho cả hai chúng ta ngủ trong đó, nếu anh không phiền việc hơi chật chội.”
Tại sao cô ta lại mang một cái lều lên máy bay, khi cô ta nghĩ sẽ ở lại một đêm ở Seatle - trong một khách sạn - rồi bay về Atlanta? Tại sao ai đó lại mang theo đây đó một cái túi nặng như vậy khi cô ta có thể hạn chế việc đó? Câu trả lời là cô ta đã không muốn nó nằm ngoài tầm tay của mình, nhưng anh vẫn muốn một lời giải thích tại sao cô mang nó.
Chuyện gì đó đã không được liệt kê vào đây.
Sự im lặng của anh đang mất dần nhuệ khí. Sunny nhìn xuống cái đống đồ đạc không thích hợp và tự động trút hết túi ra, bỏ cái áo len dài tay ra và mặc nó vào, ngồi xuống để đi đôi tất, rồi nhồi nhét cái đống quần áo mới thay và những thứ đồ đã chuẩn bị trở lại vào túi. Tâm trí cô đang chạy đua. Có cái gì đó trong vẻ mặt của anh khiến cho một sự ớn lạnh chạy dọc xuống xương sống cô, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-game-of-chance/25552/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.