"Nhưng làm sao đây, y có chút thích..."
Editor: CO6TINY 🍀
Trong phòng, máy lọc không khí chạy vù vù, ba người lúng túng ngồi bên bàn trà, không ai nói chuyện với ai.
Trần Hâm cầm lấy tài liệu sư phụ đưa, hết nhìn sang trái, lại liếc sang phải.
Sư phụ vừa nãy đưa cho cảnh sát Dư một quả táo...
Cảnh sát Dư cắn từng ngụm nhỏ, hai má phồng rộp lên, âm thanh nhai giòn rồm rộp vẫn có thể nghe thấy.
Cảnh sát Dư là Alpha...Sư phụ lại gần đến kỳ phát tình, cũng không biết vừa rồi hai người đã trải qua cái gì rồi.
Nhưng bất luận chuyện gì xảy ra, người phóng ra pheromone cũng là sư phụ, theo lý mà nói, hẳn phải là sư phụ xấu hổ mới đúng chứ ta, nhưng hiện tại...cớ gì lại thấy, ngược lại là cảnh sát Dư ngại ngùng chứ?
Ảo giác à...?
Có điều, cảnh sát Dư trông thanh tú thật ấy, khác xa một trời một vực với mấy tên A thô thiển khác.
Đương lúc đang lén lút nhìn trộm, lại bị tát cái 'bốp' lên đỉnh đầu.
Trần Hâm theo bản năng che đầu lại: "Aiss! Sư phụ sao anh lại đánh em nữa..."
Nhiếp Tử Hàng thoáng thấy hồ sơ vẫn còn nằm y nguyên ở trang danh mục, tức xì khói, không tát cho cái nữa là không được: "Nhìn nhìn nhìn, nhìn cái rắm. Cảnh sát Dư đẹp lắm à? Tận 15 phút vẫn nhìn, tự mình nói xem đã nhìn mấy lần rồi, hả? Cảnh sát Dư qua đây để bàn giao vụ án, còn ở đấy làm lỡ thời gian của người ta?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-duoi-o-tren/2493300/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.