"Luật sư Nhiếp, vợ cậu sắp chạy theo người ta rồi kìa."
Editor: CO6TINY🍀
Trong phòng khách, dưới ánh đèn vàng dịu ấm áp, đồng hồ kêu tích tắc qua lại.
Từ giường ngủ bên cạnh, truyền đến tiếng quần áo sột soạt, kèm theo câu trò chuyện nhỏ vụn như có như không.
Chỉ là âm thanh theo thời gian càng ngày rời rạc, cuối cùng hóa thành tiếng khóc trầm thấp.
Chín giờ tối, bụng người nằm trên giường phát ra tiếng ục ục, Nhiếp Tử Hàng nhấc người chống tai dậy, đưa tay vuốt mái tóc ướt sũng của y.
"Đói rồi?"
Dư Cảnh Hiên gật gật, vùi đầu vào lồng ngực hắn, thấp giọng đáp: "Ừm."
Nhiếp Tử Hàng nhẹ nhàng vuốt ve lưng y, mùi hương mằn mặn của biển cả bao lấy người thật chặt.
Người trong lòng hít sâu một hơi, dính càng chặt hơn.
Nhiếp Tử Hàng cúi đầu nghịch gáy y, đầu ngón tay quấn quanh tuyến thể, nhẹ nhàng xoa bóp.
Cứ mỗi lần chạm nhẹ vào phần nhô lên sau gáy, người trong lòng lại khẽ run lên.
Pheromone từ tuyến thể tiết ra, liên tục cảnh báo hắn:
"Không thể chạm vào! Tuyến thể là tôn nghiêm của Alpha!"
"Không được đụng! Mau cút đi!"
"Tôi muốn đánh người!"
Nhưng người nọ vẫn ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, trừ thỉnh thoảng khẽ run lên, không hề có một chút phản kháng nào nữa.
Giống như bé thú nhỏ hung dữ, không ngừng nhe nanh múa vuốt về phía hắn, kì thực bé con đến cả một miếng sườn non cũng nhai không đứt.
Nhiếp Tử Hàng ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-duoi-o-tren/2493276/chuong-25.html