25 
Ta không nghĩ tới, Trình Minh thật sự xem xong vở kịch hay mới đi đến cửa viện và lên tiếng bảo mình đã trở về. Cho nên lúc ta nhìn thấy hắn, hắn đang nghiêng người đối mặt với cửa viện, đoan đoan chính chính hành lễ. 
Một lúc sau, một đại thị nữ bước chân vội vàng đến mời Trình Minh vào. Lại đi tới trước mặt ta, cúi người: "Chủ mẫu cũng mời phu nhân và Vu nương tử vào." 
Ta bảo các thị nữ buông tay, tức giận đi theo vào. Cho dù có bị Trình Minh nhìn thấy, ta cũng không hối hận, đối với nương tử này chính là nên đánh. 
Nhưng vừa mới đi vào chính sảnh, thấy A di, sự tủi thân và uất ức trong lòng ta liền toát ra, muốn nhịn lại, lại càng không nhịn được. Cho nên lúc A di hỏi, ta liền muốn cáo trạng, nói Vu nương tử quá phận. 
Nhưng vừa mới mở miệng, ta lại nức nở, nước mắt rơi xuống. A di lập tức bảo Thiện Thiện giải thích chuyện gì xảy ra. Thiện Thiện bắt được cơ hội, liều mạng bôi thuốc nhỏ mắt cho A di. (ý là muốn làm A di khóc theo) 
"Chủ mẫu, người nhất định phải làm chủ cho phu nhân! Vu nương tử quá phận, đã chỉ Tang mắng Hòe, chế giễu phu nhân là hồ ly tinh thì không nói, nàng lại... lại nói......." 
“Nói cái gì?!" Dáng vẻ nghiêm khắc của A di hóa ra đáng sợ như vậy, nhưng ta chỉ cảm thấy an tâm. 
"Nàng nói.....” Thiện Thiện quỳ trên mặt đất: "Nàng nói phu nhân chúng ta, là dã chủng mẫu sinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-chuc/3315010/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.