Dịch: Tiểu Thanh Đình
Có một lần, hắn làm bộ không cẩn thận, để bờ môi tham lam của hắn nhẹ nhàng lướt qua vành tai anh. Hắn nhớ lúc đó người đàn ông đàng hoàng trịnh trọng này đã giật thót mình, đỏ lựng mặt.
Hắn giương mắt nhìn anh, lộ vẻ buồn cười, nhưng vì giữ hình tượng, hắn chỉ đành nhẫn nhịn giả ngu đỏ bừng mặt.
Tối hôm đó, năm 14 tuổi, chính là lần đầu tiên gã có giấc mộng kia.
Những đặc trưng nam giới trong hắn bắt đầu trỗi dậy. Hắn cao lên. Mỗi tối bộ xương như được ngâm trong chất xúc tác, mạnh mẽ lớn rộng ra. Hắn thì luôn lăn lộn khó ngủ, cắn răng chờ đợi kết cục cho bản thân.
Và kết cục của hắn chính là có được sự quan tâm vượt định mức của Sư Tam gia. Suốt một tuần, Sư Tam gia rảnh rỗi là lại ôm hắn vào lòng, xoa xoa sống lưng hắn đầy yêu thương, thở dài vì lo lắng cho hắn. Lúc đó trong nhà chỉ có hắn và Sư Tam gia nương tựa lẫn nhau, không có Tiểu Hổ Ban, không có Lâm Tiểu Ngư, cái ôm của Sư Tam gia là lãnh địa của riêng hắn, tình cảm của anh là tài sản của riêng hắn.
Thời niên thiếu hắn bị suy dinh dưỡng, trông gầy guộc xanh xao vô cùng. Hồi đó, mỗi sáng, Sư Tam gia đều một tay đỡ mông hắn, một tay ôm hắn trước ngực như ôm con, đưa hắn đi dạo cùng. Hắn cùng anh đọc sách xem báo, lại tự mình phối hợp ăn theo chế độ dinh dưỡng. Ánh nắng ban mai và cánh rừng rậm đã che lấp bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/99-cach-song-cung-ong-chong-kho-o/65124/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.