Edit: Khánh Ly
Lâm Tiểu Ngư nhìn thấy cậu của mình, muốn chạy tới ăn vạ, nói một chút với Cát Nhạc Trì, không muốn Sư Tam gia tuột khỏi cậu như một con cá chạch. Cậu đứng sừng sững ở hành lang, đôi mắt đỏ bừng. Rõ ràng trái tim đã nguội lạnh, vừa căm giận, vừa đau lòng vừa tủi thân.
Anh không thích cậu, anh cũng không thèm nhìn cậu lần nào! Bởi vì cậu đã làm đứt dây đàn của anh! Không, có lẽ còn có sự xúi giục của Cát Nhạc Trì.
Ngoại trừ người anh trai lạnh lùng, vô tình, trêu đùa cậu như một thú vui, thì cậu cũng không nghĩ ra được nguyên nhân tại sao thái độ của cậu mình lại thay đổi như vậy.
Lâm Tiểu Ngư ôm mặt khóc rồi chạy về phòng, ngay cả Cát Nhạc Trì đứng ở hành lang cũng không nhìn thấy.
Sư Tam gia trở về phòng của mình, lập tức kéo rèm, đóng cửa.
Người anh mồ hôi nhễ nhại tựa lưng vào khung cửa sổ, trái tim đập "thình thịch thình thịch" dữ dội trong lồng ngực. Anh đã sống hơn nửa đời người, chưa bao giờ làm chuyện này giữa ban ngày ban mặt, lần này phá lệ khiến anh lo lắng không yên. Vừa rồi anh đồng ý với Từ Bác Nhã, nhưng vẫn nghi ngờ người khác có thể tìm thấy dấu vết, làm mình thân bại danh liệt.
Một lát sau, anh đứng thẳng người, chán nản đi tới cạnh tủ sách, cầm khung hình của vợ mình lên.
Người phụ nữ trong khung hình có khuôn mặt dịu dàng, má lúm đồng tiền nhìn anh như thể đang chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/99-cach-song-cung-ong-chong-kho-o/2864827/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.