Sau khi ăn trưa xong tâm trạng Dương Tịnh Hàm hoàn toàn bị phá hỏng.
Cô cũng không biết vì sao bản thân mình lại để ý chuyện của Tôn Lãng như vậy, rõ ràng hai người đã chia tay, rõ ràng cô cũng đã biết được chuyện này từ Lâm Khiết, rõ ràng đã 5 năm trôi qua…
Cô tự cảm thấy bản thân nực cười, đã qua một đoạn thời gian dài đến như vậy, nhưng hình như cô vẫn chưa thể hoàn toàn buông bỏ, đúng là thất bại thật.
Dương Tịnh Hàm chẳng còn tâm trí nào làm việc, thời tiết hôm nay cũng đặt biệt oi bức, nóng gắt khó chịu, đã là buổi chiều nhưng vẫn còn rất nực, cô cứ cảm thấy cả người mệt mỏi, uể oải, nên quyết định xin nghỉ phép nửa buổi.
“Em không phải là bị bệnh rồi đấy chứ?” Trịnh Tú Hà lo lắng hỏi.
“Em chỉ là đau đầu một chút, chị đừng lo, em về nhà uống thuốc rồi nằm nghỉ là khỏi ngay thôi.” Vừa nói Dương Tịnh Hàm vừa xoa xoa thái dương, đầu đau đến làm cô nhíu mày.
“Mặt em đỏ gay rồi kìa, còn toát mồ hôi nữa. Gặp hôm nay điều hoà công ty còn bị hỏng nữa, trong đây nóng chết đi được. Chị nghĩ chắc em bị say nắng rồi đấy. Không được rồi, em mau về uống thuốc rồi nghỉ ngơi đi.”
“Vâng, cảm ơn chị. Em về trước.” Dương Tịnh Hàm về lại chỗ ngồi, thu dọn một số đồ cá nhân rồi rời đi.
Dương Tịnh Hàm rời đi chưa đầy năm phút, thư ký Trần đã đến phòng kế hoạch tìm cô ấy: “Trịnh trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/99-buoc-tien-ve-phia-em/3395378/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.