Hàn Tương Trúc tức giận đẩy cậu ra: “Ai thích Lạc Vinh Quyết? Tất cả đều là do mọi người cố tình đồn đại”
Vừa nói, cô ấy vừa nghiêng đầu nhìn chằm chằm Lục Vũ Tuấn, có vẻ có chút tức giận, hai má phồng lên nói: “Anh còn dám nói em cố ý giữ khoảng cách với anh, không phải tại cái tính đào hoa thối tha ấy. Bạch Lâm Yên cô ta đến tìm em, nói em không xứng với anh, bảo em cách xa anh một chút. Em là người có lòng tự trọng, ở gần anh rồi để tự chuốc lấy phiền phức!”
Lục Vũ Tuấn giờ mới biết thế nào gọi là gậy ông đập lưng ông, vội vàng xuống nước: “Được, được rồi, chuyện đã qua lâu rồi, chúng ta đừng nhắc tới nữa. Em đói chưa, anh có đem cơm đến. chúng ta qua nhà bếp đi, anh hầm lại đồ ăn!”
Nói xong, cậu vội vàng cúi người giúp Hàn Tương Trúc mang dép vào.
Hàn Tương Trúc cúi đầu nhìn bộ dáng tuấn tú của cậu, trong lòng vẫn cảm thấy không chân thật.
Hai người tay trong tay đến phòng bếp dưới lầu, Lục Vũ Tuấn đỡ cô ấy ngồi xuống bàn: “Đợi chút, anh đi hâm nóng đồ ăn”
Hàn Tương gật gật đầu, khi đi tới cửa phòng bếp, cô ấy đột nhiên không ngừng gọi cậu: “Anh Vũ Tuấn!”
“Có chuyện gì vậy?”
Lục Vũ Tuấn đang bưng hộp cơm khó hiểu hỏi.
“Anh nhớ rửa tay!”
Cô ấy nhớ ban nãy Lục Vũ Tuấn vừa mới dùng tay làm ấm chân mình, không hiểu sao hai má lại có chút nóng lên!
Lục Vũ Tuấn sửng sốt, sau đó nở nụ cười nhớ rồi!”
ên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059862/chuong-1693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.