Cho đến khi xe đến thành Hà thành, lúc chuẩn bị vào thành phố, Lục Vũ Tuấn không nhịn được.
“Tương Trúc, sao trên đường em không nói chuyện. Em còn đang giận anh vì đã xen ngang vào hôn ước của em với Tống Hàn?”
Khi nói ra giọng nói của cậu có chút tức giận.
Hàn Tương Trúc lúc này toàn thân run lên, đầu nặng nề đến mức khó có thể ngẩng đầu lên, đầu óc trở nên cũng mông lung.
Cô vô thức ôm lấy cánh tay, hơi nghiêng đầu, dùng sức mở mắt ra, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Anh Vũ Tuấn, em khó chịu quá”
Lúc này Lục Vũ Tuấn mới nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của cô. Anh giật mình: “Tương Trúc, em bị sao vậy?”
Vừa nói, tay vừa sờ trán cô: “Nóng quái Tương Trúc, em bị sốt rồi!”
Trái tim Lục Vũ Tuấn chợt hoảng loảng, vươn tay trực tiếp ôm Hàn Tương Trúc vào lòng, nói với tài xế: “Chú Lý, mau đưa chúng tôi đi bệnh viện.”
“Tương Trúc, không sao, chúng ta sẽ đến bệnh viện ngay lập tức “Cậu ôm cô ấy một cách tự trách và bối rối.
Tại khoa ngoại trú của Bệnh viện nhân dân Hà thành, bác sĩ đã kiểm tra Hàn Tương Trúc, cô ấy đã bị sốt cao đến ba mươi chín độ vì cổ họng bị viêm và bị sốt cao do lạnh.
Cách điều trị nhanh nhất là truyền dịch.
Lục Vũ Tuấn đỡ cô ấy nằm trên giường trong phòng truyền dịch ngoại trú, y tá rất nhanh liền đem thuốc và treo vào cho cô ấy.
“Chú ý để cho cô ấy uống nhiều nước hơn”Trước khi rời đi, y tá cũng cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059848/chuong-1679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.