“Chỉ có vậy thôi sao? Lục Minh Húc vẻ mặt ngạc nhiên, điều này cần phải lớn tiếng mời đối phương đến nhà bọn họ ăn cơm sao? Đúng là làm quá nên!
Lục Vũ Tháp sờ cằm nói: “Em thấy ăn cơm chỉ là một cái cớ, ánh mắt con bé nhìn rõ ràng là có chút thích tên này”
Lục Tấn Khang cũng gật đầu: “Quả thật là như vậy! Em gái chúng ta lớn rồi, không giữ được!”
Lục Vũ Bách cau mày đặt ra câu hỏi: “Thế nhưng, bố hình như có thành kiến với Mộ Dung Lăng Dạ này, nếu cậu ta vào nhà liệu có thể bị đồng chí Lục đuổi ra ngoài hay không!”
Lục Minh Húc nhìn Mộ Dung Lăng Dạ đã đi đến cửa lớn nhà họ Lục, thở dài: “Rất có khả năng như vậy, chờ đã, tên đó cõng cái gì vậy?”
Lúc này cậu bé mới nhìn thấy trên lưng Mộ Dung Lăng Dạ cõng một thứ màu đen, giống như, giống như đàn cello của Mộc Lam?
“Đó là…”Lông mày Lục Tử Đào khẽ nhíu lại.
“Đó là đàn cello của Mộc Lam!”Mấy thiếu niên nhà họ Lục cơ hồ là đồng thanh nói.
Lục Vũ Lý xắn tay áo lên: “Để em đi, thế nào mà tên này quyến rũ Vũ Tuệ không thành, lại muốn quyến rũ với Mộc Lam đây!
Lúc này cậu cũng bất chấp tình nghĩa của hai người khi còn bé, Mộc Lam và Vũ Tuệ chính là em gái ruột bảo bối nhất của cậu, bởi vì một Mộ Dung Lăng Dạ mà hai chị em nháo đảo ngược thành thù, cậu không ngại tự tay ném tên này ra khỏi nhà họ Lục.
Nhưng Vũ Tuê cái gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059814/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.