Sau đó, cậu kéo mấy người Lục Minh Húc, quay trở lại tiền sảnh của khách sạn, mấy người đi thẳng vào tầng hầm u tối.
“Ngũ Bảo, La Trại Câu là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Hà thành, đang là mùa hè, dù nửa đêm vẫn sẽ có người trên đường. Nếu sợ thu hút sự chú ý thì hôm nay chúng †a đừng hành động nữa! Đừng tìm Bảo Châu nữa”
Lục Vũ Lý cảm thấy khó hiểu trước hành vi của Lục Tấn Khang. Lúc này, Ngũ Bảo làm sao có thể cẩn trọng như vậy!
Không phải chỉ là bắt hai tên cặn bã Tôn Mỹ Dao và Mã Bảo Thiên để đánh cho một trận, tra hỏi tung tích Bảo Châu sao?
Cho dù bị người khác nhìn thấy, vậy thì có thì sao, chỉ cần không gây ra án mạng, nhiều nhất sẽ bị chú cảnh sát phê bình, giáo dục cho một bài, nhà họ Lục đền một ít tiền mà thôi!
“Anh hai, anh không phải là có zalo của Tôn Mỹ Dao sao?
Anh hẹn cô ta vào khách sạn! “Đôi mắt đen như mực của Lục Tấn Khang sâu không thấy đáy, không ai biết lúc này cậu đang nghĩ gì.
“Cô ta đã kết bạn tới anh, nhưng anh vẫn mãi không đồng ý!Lục Vũ Lý xấu hổ nói. Thành thật mà nói, cậu thực sự không muốn tiếp xúc với cô gái mập ú xấu xí Tôn Mỹ Dao.
“Bây giờ đồng ý đi, sau đó đưa điện thoại cho em, em có cách riêng để lừa bọn họ”Giọng điệu của Lục Tấn khang không cho phép Lục Vũ Lý phản bác.
Lục Vũ Lý chỉ có thể lấy điện thoại di động ra, bấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059661/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.