Phát hiện hai người bọn họ dường như suốt bao năm qua đều sống vì chín đứa nhỏ vô lương tâm kia, lúc bắt đầu còn phải cố gảng hết sức mới tìm được mấy đứa.
Cuối cùng đều đã tìm được về, lại phải bắt đầu lo lắng về sự phát triển và giáo dục của chúng. Thời gian trôi nhanh, đã gần mười năm trôi qua.
Lục Khải Vũ hôn lên trán Mạc Hân Hy với sự áy náy vô hạn: “Bà xã, anh xin lỗi, đi theo anh vất vả cho em rồi!”
Sau gần chục năm chung sống, tình cảm vợ chồng của họ đã đi đến đâu thì không cần nói cũng biết.
Mạc Hân Hy ngẩng đầu nhìn anh trìu mến: “Chồng à, có anh và các con ở bên cạnh em cảm thấy rất hạnh phúc!”
Lục Khải Vũ hiện lên một tia xúc động, nụ hôn nhẹ nhàng chậm rãi trượt khỏi trán cô, cuối cùng đáp xuống môi cô.
“Vợ, anh đã sắp xếp xong rồi, ngày mai đi tuần trăng mật.
Mấy đứa nhỏ bây giờ ở nhà cũ bên đó đang trang hoàng lại biệt thự của mình rồi, có bố mẹ ở nhà, chúng ta dứt bỏ mấy đứa lại, trải qua một tháng với thế giới chỉ có hai người em thấy thế nào?”
Mạc Hân Hy nhìn thấy bóng dáng cô trong đôi mắt đen như mực của anh, cô choàng tay qua cổ anh: “Được rồi.
Chúng ta đã đến thế giới của hai người!”
Con cái đã mười lăm tuổi rồi, bố mẹ cũng nên học cách buông bỏ, thử sống cho mình, đời người có thể kéo dài hơn chục năm rồi!
Tại ngôi nhà cũ của nhà họ Lục, bố Lục ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059648/chuong-1479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.