“Còn không phải vì con gái anh sao, là con gái anh đẩy con gái tôi trước. Ai biết cái cậu chủ kia lại không có mắt như vậy, không ngờ lại bảo vệ con gái anh!”
Diệp Minh Quân vốn dĩ đang muốn phản bác cô ta nhưng lại bị câu cuối cùng của cô ta làm chú ý đến.
“Đúng rồi? Bảo Châu đâu?” Lúc này anh ta mới nhớ tới con gái ruột của mình.
Lúc này Lý Cẩm Lan mới dám mở miệng nói: “Vừa rồi mẹ thấy mấy cậu chủ nhỏ tới từ thành phố kia dẫn Bảo Châu đi rồi!”
“Thật sao? Mẹ chắc chắn không nhìn nhầm chứ?
Minh Quân lóe lên một tia sắc bén.
Cậu chủ nhỏ trong thành phố thích con gái anh ta, nói như vậy, công việc của anh ta vẫn còn có hy vọng.
Nghĩ tới đây, anh ta cũng bất chấp Mã Tư Khiết đang khóc lóc, hưng phấn chạy tới khách sạn nghỉ dưỡng của tập đoàn Tập đoàn nhà họ Lục ở trong thôn.
Sau khi Lục Tấn Khang kéo Diệp Bảo Châu đi một đoạn đường, mấy anh chị em phía sau đã đuổi tới rồi.
nh mắt Diệp “Ngũ bảo, sao chạy nhanh thế làm gì?” Lục Minh Húc kéo cánh tay Lục Tấn Khang lại.
“Không có gì, Bảo Châu sợ hãi. Em chỉ không muốn để cậu ấy nhìn thấy dáng vẻ khó coi như vậy của bố mình thôi!” Nói rồi, Lục Tấn Khang lại cúi đầu liếc mắt nhìn Diệp Bảo Châu một cái.
Không biết vì sao, cậu bé không muốn nhìn thấy cô bé bị người khác bắt nạt.
Lục Vũ Lý đi lên phía trước, ngồi xổm trước mặt Bảo Châu nói: “Hil Mỹ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059571/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.