Các bác sĩ trong phòng cấp cứu đang chuẩn bị kiểu tra cho Lục Vũ Bách, Lục Vũ Bách khóc đến nổi thấu trời thấu đất, ông ta vốn dĩ là không nghe rõ bên kia đang nói gì.
“Alo, cậu đang nói gì đấy, lớn tiếng chút, tôi nghe không rõ” Âm thanh của giám đốc phòng bảo vệ không nâng cao lên một chút.
Bác sĩ nhíu nhíu mày: “Ông hãy ra ngoài nghe điện thoại đi, anh đang làm ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi đấy”
Giám đốc phòng bảo an gật đầu nói: “Xin lỗi, xin lỗi nhé” Sau đó lui về phía cửa.
Sau khi ra khỏi cửa thì ông ta mới nghe rõ được những gì mà cấp dưới nói, trước mắt bỗng nhiên tối sâm, xém chút nữa đã ngã sấp xuống mặt đất.
“Cậu, cậu nói cái gì? Lặp lại lần nữa!” Giám đốc phòng bảo vệ vịn lấy vách tường bệnh viện, từ từ ngồi xuống ghế.
Mấy vị cậu chủ nhỏ nhà họ Lục này có thù với ông ta sao? Tại sao lại muốn chạy ra bên ngoài?
Sau khi hít sâu vài ngụm không khí, ông ta mới lấy lại bình tĩnh: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại nói cho tổng giám đốc Lục biết.
Sau khi nói xong, ngón tay ông ta run rẩy bấm số điện thoại của thư ký Lục Khải Vũ, sau đó đem tất cả mọi chuyện vừa rồi nói tóm tắt lại một lần.
Lục Khải Vũ đang họp, nhìn thấy thư ký Dương Khánh hớt ha hớt hải chạy vào, anh nhíu mày.
“Dương Khánh, chuyện gì vậy?”
Dương Khánh nói thì thầm vài câu vào tai anh, sắc mặt Lục Khải Vũ bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059549/chuong-1380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.