Đặc biệt là vào năm đó khi cô ta bảy tuổi, khi mà tất cả các chị em trong nhà đều được trưởng họ nhà họ Mộ dẫn đi nông trại gần đó của một người bạn làm khách.
Mộ Dung Lãnh Nguyệt đưa Mộ Dung Lãnh Nhu ra đường phố mua đồ, sau đó hai chị em xảy ra tranh cãi, với tư cách là chị nên Mộ Dung Lãnh Nguyệt đã trở về trước.
Sau đó Mộ Dung Lãnh Nhu đã bị một đám du côn ở gần đó bắt cóc.
Thoáng cái liền bị mất tích gân một tháng, lần đó có thể nói là cô ta đã trải qua sinh tử.
Nhưng rất may mắn cô ta đã được một thiếu niên cứu.
Chẳng qua là từ lúc đó trở đi cô ta vẫn luôn ghi tạc rõ tất cả chuyện này đều là do chị của mình là Mộ Dung Lãnh Nguyệt gây nên, mặc kệ cho dù Mộ Dung Lãnh Nguyệt có giải thích thế nào đi chăng nữa, cô ta đều không nghe, không tin.
Sự hận thù này vẫn theo bọn họ trưởng thành.
Nói đến đây thì Mộ Dung Lãnh Nam lại thở dài một hơi.
“Chị cả đã khóa trái cửa chính lại sau đó đốt than tự vẫn. Chị ấy để lại di thư, nói là thực sự xin lỗi Phó Sâm, chị ấy đã không còn mặt mũi nào để đối diện với anh ấy, chỉ có cái chết mới có thể giải thoát được.
cho chị ấy, trên chiếc giá treo quần áo ở đầu giường vẫn còn chiếc áo cưới mà chị ấy tỉ mỉ chọn lựa”
“Thật sự thì chúng tôi cũng đều không tin là chị ấy tự sát, thế nhưng mà chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059492/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.