Bởi vậy, cậu của năm ba tuổi giống với em Tương Trúc bây giờ, cẩn thận nghe lời Lư Bạch Khởi, cùng anh ta đọc sách y, làm thí nghiệm.
Sau đó, Lư Bạch Khởi phát hiện trí nhớ của cậu vượt xa người thường, lại có tài năng đặc biệt ở phương diện y học, thế nên bắt đầu tập trung vào việc dạy dỗ cậu.
Ở nhà họ Lư, cậu vẫn luôn khắc chế bản thân, mỗi lần nhìn thấy những bạn khác đến trường, chơi trò chơi, chơi cầu trượt, trong lòng đều cảm thấy vô cùng hâm mộ. Nhưng cậu cũng không dám đòi hỏi điều gì, giống hệt em Tương Trúc hôm qua, cậu sợ rằng mình đưa ra yêu cầu sẽ khiến Lư Bạch Khởi tức giận.
Vậy nên ngày nào cậu cũng nhốt mình trong phòng, đọc sách, viết nhật ký, làm thí nghiệm. Ít nói chuyện, ít đòi hỏi, đối với ai cũng lễ phép nhưng rất khách sáo, xa cách.
Cứ tiếp tục mãi như vậy cho đến khi cậu năm tuổi, trong một lần tình cờ, cậu lén nghe được cuộc nói chuyện giữa Lư Bạch Khởi và Nguyễn Hồng Nhung mới biết được, mẹ Lăng Ái đã mất từ lâu.
Cũng kể từ lúc đó cậu mới bắt đầu nhìn rõ mặt của Lư Bạch Khởi.
Chỉ là cậu lúc ấy chỉ mới năm tuổi, quá nhỏ bé, vốn dĩ không đủ năng lực báo thù thay mẹ Lăng Ái. Điều cậu làm được chỉ có thể là nhãn nhịn, chỉ có thể đợi đến khi mình mạnh mẽ rồi mới có thể tìm cơ hội báo thù.
Có điều ông trời cũng thương xót cậu, cậu không phải là con ruột của Lư Bạch Khởi, lại còn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059458/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.