“Anh trai, anh trai, đau, đau quá, anh nhẹ tay một chút. Lý Duy Lộc bắt lấy cánh tay của một trong hai tên tiểu lưu manh, vừa dùng lực, đối phương liền nhe răng nhếch miệng kêu lên.
“Đi, bây giờ tôi sẽ đưa cậu đi đồn công an. Nhìn xem một ly này trà sữa đến tột cùng có đáng giá một triệu rưỡi hay không nhé” Lý Duy Lộc uy hiếp nói.
Nhóc lưu manh nghe thấy sắp phải đi đồn công an, lập tức sợ đến choáng váng, hướng về phía Vệ Bình kêu lên: “Cậu còn đứng ngốc ở đó làm gì? Không phải anh nói là chỉ cần diễn kịch thôi, sẽ không còn vấn đề gì khác hay sao? Bây giờ sao còn muốn đi đồn công an chứi”
Tô Cẩm có chút không thể tin được nhìn về phía Vệ Bình: “Cậu ta, cậu ta nói như vậy là có ý gì?”
Sắc mặt Vệ Bình có chút tái nhợt, chẳng qua là anh ta vẫn cố giả vờ như rất bình tĩnh cười nói: “Tô Cẩm, cậu đừng nghe cậu ta nói bậy. Cậu ta là một tên tiểu lưu manh, nghe thấy sắp phải đi đồn công an thì căn người linh tỉnh mà thôi.”
Tên nhóc lưu manh không cam tâm, mở to miệng lớn tiếng mắng: ình, cậu là một kẻ bỉ ổi, cậu rõ ràng đã nói sẽ cho hai chúng tôi mỗi người một triệu rưỡi, bảo chúng tôi giúp cậu diễn một tuồng kịch, giúp anh đeo đuổi con gái. Không nghĩ t u vậy mà lại trở mặt nhanh như vậy. Bỉ ổi hèn hạ, hai anh em chúng tôi thật là nhìn lầm cậu.
Khi Tô Cẩm nghe được hai tên tiểu lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059420/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.