“Lúc ấy anh cùng với Khải Dã ngoại trừ sợ hãi, thật ra còn có chút hưng phấn”
“Hưng phấn sao? Nhìn thấy nữ quỷ các anh còn hưng phấn cái gì?”
Mạc Hân Hy nhíu mày, mười phần không hiểu tâm trạng lúc đó của chồng.
Lục Khải Vũ cúi đầu cắn nhẹ lên môi của cô một chút: “Vợ à, em không phải một đứa con trai không có cách nào trải nghiệm tâm trạng thích phiêu liêu và mạo hiểm kia của con trai. Sau kh bọn anh phát hiện ra nữ quỷ nhỏ, lại bắt đầu dùng nhánh cây, cành cây khô, còn có cây dây leo ở trong rừng chế tạo ra cơ quan cạm bẫy. Nó giống như cái mà Đại bảo và mấy đứa nhỏ đã thiết kế ở hành lang ở mấy ngày trước. Sau đó, anh đã cùng với Khải Dã lặng lẽ núp ở một bên, anh còn cố ý để Khải Dã lớn tiếng ca hát”
“Quả nhiên, con nữ quỷ nhỏ kia đã nghe được âm thanh, cho nên đã chạy về phía bên này của bọn anh, sau đó, đã bị rơi vào cạm bẫy của bọn anh, bị ngã xuống một đoạn thân cây, rồi bất tỉnh”
“Sau đó, anh lại nghe được tiếng gọi của bố mẹ ở bên ngoài, thế là, để một mình Khải Dã ở lại đó chạy ra bên ngoài trước. Thế nhưng mà, ai biết được, khi anh vừa mới chạy ra rừng cây còn chưa chạy đến trước mặt bố mẹ anh, đã không cẩn thận bị sái chân ngã xuống”
“Bố vội vàng bế anh lên trên xe, nhờ người chú đưa anh đi đến bệnh viện. Sau đó, bố và mẹ lại đi vào trong rừng cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059387/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.