“Nhưng mà…em..” Tô Cẩm cúi thấp đầu xuống nói: “Em chỉ là một bảo mẫu nho nhỏ còn anh lại là Tổng giám đốc của một công ty, thân phận của hai ta có sự chênh lệch quá lớn, em sợ gia đình của anh sẽ phản đối chuyện của chúng ta mất.”
Khi Tô Cẩm đứng trước mặt Lý Duy Lộc thì thật ra sâu trong lòng cô ấy vẫn luôn tồn tại một ít tự tỉ.
Lý Duy Lộc cười rộ lên: “Tô Cẩm em đừng nghĩ lung tung nữa!
Người nhà anh không phải là người có tâm cơ gì cả, bố anh là bác sĩ Trung y, anh trai anh là công an, bọn họ đều là những người bình thường.
Còn anh, chẳng qua là nhờ lây tí ánh sáng của Hân Hy nên mới có chút sự nghiệp này mà thôi. Anh còn đang lo là bản thân anh không xứng với em nữa kìa!” Tô Cẩm khó hiểu hỏi: “Anh vừa trẻ lại vừa có sự nghiệp, anh lại còn giàu có nữa, chắc chắn là có rất nhiều cô gái thích anh rồi! Anh đang an ủi em đúng không? “
“Tô Cẩm à, để anh nói cho em nghe nhé, anh lớn hơn em tám tuổi mà em lại vừa trẻ tuổi lại còn xinh đẹp. Mà anh đã hơn ba mươi tuổi, thật ra anh mới là người luôn sợ mình không xứng với em đấy” Sau khi nói xong, Lý Duy Lộc lại bắt đầu vuốt ve mấy sợi tóc mai của Tô Cẩm.
Lúc này, cửa phòng khách bị người khác mở ra, mẹ Lục dẫn theo một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi đi vào.
Hai người Tô Cẩm và Lý Duy Lộc nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059330/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.