Sau khi Cửu Bảo trở về, mấy anh em nhóc cũng rất khó ngủ.
May mẫn thay, trong lúc bố trí phòng, Mạc Hân Hy đã cân nhắc đến chín đứa trẻ, nên sắp xếp một phòng lớn, ba phòng nhỏ, hiện tại vừa đủ sống.
Ba đứa nhóc và Vương Niệm Đơn hiện tại đang ở trong căn phòng tương đối rộng đó. Phòng của bé trai đều là xếp hai bé cùng một phòng.
Hiện tại bố trí phòng như sau, Đại Bảo và Tam Bảo chung một phòng, Ngũ Bảo và Lục Bảo chung một phòng, Tứ Bảo đang học tập ở chỗ bác sĩ Tôn, Nhị Bảo hiện tại đang ở một mình một phòng.
Nếu hiện giờ bọn họ đều đi, mấy bé Bảo ở nhà chắc chắn không an toàn.
Vì vậy, Mạc Hân Hy gật đầu: “Ừm, chồng em vất vả rồi”
Lục Khải Vũ nhanh chóng mặc quần áo, khi rời đi, anh dường như nghĩ ra điều gì đó, nói: “Mẹ nói rất đúng. Tốt hơn là chúng ta nên tìm một bảo mẫu tại gia. Đến lúc đó, em đi làm, một mình Tô Cẩm chăm sóc chín đứa nhỏ đúng là hơi không kham được”
Mạc Hân Hy cười: “Đừng lo lắng, mấy ngày nay mẹ bắt đầu tìm giúp chúng ta rồi. Bà ấy nói tìm người tốt bụng, chăm chỉ, nhanh nhẹn, nhãn nại, yêu trẻ con”
Mặc quần áo xong, Lục Khải Vũ bước đến bên giường, cúi người hôn nhẹ lên trán cô: “Điều kiện của mẹ rất nhiều. Anh đoán không dễ tìm đâu. Ngày mai anh sẽ thúc giục mẹ một chút”
Hai mươi phút sau, Lục Khải Vũ đến đồn cảnh sát nơi Lý Duy Lộc đang ở.
Sau khi ký một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059317/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.