Vệ Bình đứng dậy nhìn cô ấy cười: “Cám ơn, tạm biệt!”
Sau khi Lục Vũ Tuấn kéo Tô Cầm đi, mấy nhóc Lục Minh Húc lại không đi theo.
Tô Cầm nhìn lại mấy nhóc và thúc giục: “Đại Bảo, sao mấy đứa không về nhà, còn đứng đấy làm gì vậy?
Lục Minh Húc vây tay với Tô Cầm: “Dì Tô Cầm, dì về trước đi. Cháu đang giúp em gái nhặt vài chiếc lá xinh xắn, chúng cháu sẽ về sau ạ”
Tô Cầm nhìn thấy cậu hai nhà họ Lục cách đó không xa, vì vậy không đợi mấy nhóc nữa mà kéo Lục Vũ Tuấn đi.
Ở đăng kia, sau khi Vệ Bình nhìn thấy Tô Cầm rời đi, anh ta vừa quay lại và định rời đi thì bị ba anh em Lục Minh Húc chặn lại.
Vệ Bình khẽ cau mày: “Bạn nhỏ, cháu định làm gì?”
Lục Minh Húc ngẩng đầu nhìn anh ta, hỏi thẳng: “Chú thích dì Tô Cẩm sao?”
Mặt Vệ Bình có chút đỏ lên.
Anh ta rất thích Tô Cầm, trong lớp học, anh ta đã bị Tô Cầm trẻ trung và xinh đẹp thu hút ngay từ cái nhìn đầu tỉ Sau đó, anh ta biết được rằng mẹ của Tô Cầm đã qua đời và cô ấy bây giờ là một đứa trẻ mồ côi.
Tuy nhiên, cô ấy vẫn tích cực, vừa làm bảo mẫu vừa học hỏi để cải thiện bản thân.
So với những cô gái chỉ biết đi chợ và mua đồ trang điểm sau giờ làm việc, Tô Cầm thực sự là một cô gái ngoan hiếm có. Trong tương lai, nếu anh ta kết hôn với Tô Cầm, và cả hai cùng làm việc chăm chỉ, ngày tháng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059303/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.