Mấy bé Bảo của nhà họ Lục đồng thời nhìn Lục Vũ.
Mấy bé Bảo nhà họ Lục đồng thời nhìn chằm chằm vào cậu bé Lục Vũ Bách mập mạp.
Lục Vũ Lý khẽ khit mũi: “mày đã bán đứng anh hai.”
Lục Minh Húc khẽ cau mày: “Lục Bảo, em béo như vậy rồi, còn ăn chân gà”
Bạch Ức Chỉ tức giận chỉ vào bọn họ nói: “Hôm nay, các người nhất định phải đáp ứng một điều kiện của tôi, sau đó xin lỗi tôi, nếu không tôi sẽ lập tức báo cho giáo viên. Còn nói các người ức hiếp tôi”
Lục Minh Húc bất mãn nói: “Xin lỗi cũng được, nhưng ta tại sao phải đáp ứng một trong những điều kiện của cậu chứ? Cậu hơi quá đáng rồi đó!”
“Lục Bảo, em thật là giỏi.” Vì hai cái chân gà Bạch Ức Chi nhìn anh em họ. Một cô bé mà lại không sợ hãi chút nào.
“Đầu tiên, Lục Vũ Lý tôi đã từng an ủi cậu trong lúc cậu bị bọn họ đánh, còn lấy trứng gà ra bôi lên vết thương của cậu nữa. Tôi tốt với cậu, nhưng cậu lại nói những điều không tốt sau lưng tôi. Hành vi của cậu là ăn cháo đá bát, vì vậy tôi cần một lời xin lỗi”
“Thứ hai, Lục Vũ Bách đã ăn đùi gà của tôi. Đùi gà của tôi là công thức bí mật từ tổ tiên của chúng tôi và là duy nhất của Hà Thành, đây không phải là loại gà mà mấy người ăn thường ngày đâu, mấy người phải đền cho tôi một cái đùi gà”
Lục Vũ Bách giận dữ bật cười: “Bạch Ức Chi, cậu nói có lý hơn một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059298/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.