Anh biết rõ trong lòng cô cảm thấy vô cùng đau khổ, bi thương, tuyệt vọng cho nên muốn tìm một nơi làm lối thoát để trút bỏ tất cả.
Ngũ Bảo gặp chuyện không may, anh cũng giống như cô, cũng cảm thấy rất đau lòng, phẫn nộ, hận không thể phanh thây, xé xác ba người đang ở trước mặt, muốn băm họ ra thành nghìn mảnh.
Nhưng mà hôm nay họ đã mang ba đứa trẻ đến đây cho nên rất nhiều chuyện phải làm một cách chừng mực, anh muốn làm một tấm gương sáng cho chúng, muốn cho chúng thấy rõ bất kỳ dưới tình huống nào đi chăng nữa thì đều phải giữ vững được sự bình tĩnh và tia lý trí cuối cùng.
Người xấu thì đương nhiên không thể bỏ qua nhưng mà nếu muốn trả thù, hàng hạ những kẻ xấu đó thì nhất định phải sử dụng đến bộ não.
của mình, vừa có thể đạt được mục đích vừa có thể thoát ra mà không bị bất kỳ tổn hại nào.
Mạc Hân Hy vô cùng mệt mỏi dựa vào trong ngực của Lục Khải Vũ, để mặc anh dìu cô đến trước mặt bọn nhỏ.
“Vũ Tuấn, chúng ta đi thôi!” Cô nhìn ba đứa con của mình rồi đi tới bên cạnh Vũ Tuấn đưa tay ra.
Ngay lập tức, bọn người Lý Toàn muốn đi tới tấn công Bạch Khởi, cô không muốn để cho Vũ Tuấn phải chứng kiến thấy cảnh bạo lực như vậy, dù sao thì Lư Bạch Khởi đã từng nuôi nấng cậu bảy năm.
Thời điểm hai vợ chồng Mạc Hân Hy dẫn theo bọn nhỏ đi vào thang máy thì có thể mơ hồ nghe thấy được tiếng kêu thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059248/chuong-1084.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.