Lục Minh Húc lập tức hiểu ý, giữ chặt tay Mạc Hân Hy: “Mẹ, chúng †a đi nhìn xem Nhị Bảo tỉnh chưa, con thân là anh trai còn muốn xin lỗi em ấy nữa! Lúc trước, con có đem theo bọn đàn em để ăn hiếp em ấy, thật là không biết xấu hổ”
Hai người đều là con của mình, đều chạm đến trái tim của cô, không thể buông bỏ được.
“Vợ à, đi di, ở đây đã có anh coi Tấn Khang rồi!” Lục Khải Vũ đẩy cô đi tới phía trước.
“Được, nếu như Tấn Khang ra, anh nhất định phải nói cho em biết.”
Sau khi nói xong, Mạc Hân Hy mới dẫn Lục Minh Húc đi về phía phòng bệnh nơi mà Mạc Vũ Lý đang truyền dịch.
Trong phòng bệnh, bởi vì tác dụng của thuốc tuy Mạc Vũ Lý đã bớt nóng, nhưng cậu vẫn còn đang hôn mê.
Vừa lúc gặp được y tá đang đổi thuốc, cô lo lắng hỏi: “Con của tôi †ại sao vẫn còn hôn mê?”
Y tá mỉm cười: “Lúc vừa mới đưa tới cậu ấy sốt cao bốn mươi độ, chắc là đêm qua đã bắt đầu cảm thấy không thoải mái. Chắc chắn là cả đêm ngủ không ngon, lúc này hạ sốt, cả người đều thấy nhẹ nhõm, sau khi uống thuốc hạ sốt, cả người sẽ thấy buồn ngủ một chút. Cô cũng đừng lo lắng”
“Cảm ơn!”
Lúc này trái tim của cô mới buông lỏng một nửa, đại khái là đêm qua tên nhóc này ăn quá nhiều Tôm Hùm với xiên nướng nên mới bị phát sốt như vậy.
lúc này Lục Minh Húc tò mò nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059166/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.