Đào Lệ Mẫn nhìn sang Mạc Vũ Lý, rất nhanh đã nhận ra cậu bé chính là đứa trẻ đầu gấu đã dội nước trái cây vào người cô ta ở nhà hàng ngày đó.
“Cậu, cậu..” Cô ta ngạc nhiên chỉ vào Mạc Vũ Lý, sau đó nhìn về phía Khúc Lăng Cường.
“Lăng Cường, đứa bé này? Các người, các người…” Mặc dù cô ta cực kì kinh ngạc nhưng mà giọng nói của cô ta vẫn rất dịu dàng.
Cặp mắt đào hoa của Mạc Vũ Lý đảo qua, khóe miệng nở một nụ inh nghịch, trực tiếp ôm chặt lấy cánh tay của Khúc Lăng Cường: ơi, cái thím này là ai vậy? Trang điểm trên mặt của thím ấy quá đậm, quá xấu rồi”
Một câu bố ơi của cậu bé khiến cho Khúc Lăng Cường kinh ngạc suýt chút nữa thì té lăn ra mặt đất.
“Cậu gọi tôi là cái gì?” Anh ta cúi đầu vẫn không hiểu gì nhìn về phía Mạc Vũ Lý, thằng nhóc này lại đang nghĩ ra cái chủ ý xấu xa gì nữa đây!
Khuôn mặt nhỏ nhưng đẹp tới yêu nghiệp của Mạc Vũ Lý lập tức lạnh xuống, cậu bé lại đưa tay giữ chặt lấy Hoàng Ánh Tuyết: “Bố ơi, bố có còn là đàn ông nữa không vậy?. Con với mẹ vẫn đều đang ở nơi này mài! Vậy mà bố lại cùng với bạn gái cũ liếc mắt đưa tình như vậy. Thật sự quá đáng mà”
“Bố là cái đồ vong ân phụ nghĩa” Chỉ là trong lòng cậu bé tràn đây căm phẫn còn chưa nói xong, đã bị một tay của Hoàng Ánh Tuyết bịt miệng lại.
“Không có chuyện gì, đừng hiểu lầm, đứa bé này chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059075/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.