Cô chớp mắt nhìn mấy đứa nhỏ đáng yêu: “Vừa nấy bố đánh mẹ, chuyện này nên giải quyết thế nào?”
Mấy bạn nhỏ ngay lập tức quay sang nhìn Lục Khải Vũ.
“Bố xin lỗi mẹ ngay đi, rồi để mẹ đánh trả một cái” Vũ Tuệ bước tới, kéo Lục Khải Vũ về phía Mạc Hân Hy.
Đại Bảo Lục Minh Húc nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi thôi không thì cũng quá nhẹ rồi!”
Lục Bảo Lục Vũ Bách lắc lắc đầu: “Hay là bảo bố viết một tờ giấy cam đoan sau này phải đối xử tốt với mẹ, còn phải bóp chân đấm lưng cho mẹ nữa, cái này thế nào?”
Ngũ Bảo Lục Tấn Khang dùng ánh mắt tán thưởng nhìn em trai mình: “Đây là một ý kiến hay”
Tam Bảo Lục Vũ Tuấn có chút lo lắng nhìn Lục Khải Vũ: “Chuyện này không ổn lắm, hình như mẹ không giận cha vì chuyện này!”
Tứ Bảo Lục Vũ Tháp: “Bố, bố mau xin lỗi mẹ đi. Ông bà đêu đang đợi chúng ta ở dưới nhà, nếu không sẽ không kịp mất.”
Nhìn thấy một đám trẻ nhỏ đang bảo vệ Mạc Hân Hy như vậy, trái †im của ông bố già là Lục Khải Vũ trở nên lạnh lão.
Mấy tên nhóc con này, xem ra ngày thường anh đối xử với lũ nhóc này quá tốt rồi.
Đợi khi xong xuôi mọi việc, anh phải dựa vào sở trưởng của từng đứa một rồi tống từng đứa vào lớp học thêm năng khiếu, sắp xếp kín lịch cho mấy đứa xem mấy đứa có còn dám nhảy ra đòi quyền lợi với anh không.
Tuy nhiên, điều quan trọng trước mắt là phải dỗ dành vợ và cái đám lít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059069/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.