Lục Khải Vũ đi ra ngoài chậm hơn cô một chút, bấy giờ đúng lúc đứng ngay sau lưng cô, thấy cô dường như hơi loạng choạng, vội vàng ôm lấy eo cô.
“Vợ à, em sao vậy? Có phải vết thương lại trở đau hay không?!”
Khuôn mặt anh lộ rõ vẻ lo âu, bàn tay ôm lấy Mạc Hân Hy cũng hơi run rẩy.
Mạc Hân Hy sững sờ nhìn anh một chút, nhanh chóng đút điện thoại vào trong túi.
“Đâu có, chỉ là tự nhiên đầu hơi choáng thôi. Chồng à, anh đi xuống nhà chơi với bọn nhỏ đi, em về phòng năm nghỉ một chút”
Nói xong, cô đẩy Lục Khải Vũ ra, xoay người định dợm bước về phòng.
Lục Khải Vũ nhạy cảm, anh thấy cô dường như đang ưu tư chuyện gì đó không tốt đẹp lắm, bèn ôm lấy cô lần nữa: “Vợ à, sắc mặt em tệ lắm đấy”
Mạc Hân Hy ngẩng đầu nhìn anh một cái, chỉ là, trong ánh mắt ấy lúc bấy giờ nhuốm một chút xa lạ và hờ hững. Cô mấp máy mô lại nhìn sang đám trẻ đang vui vẻ chơi đùa với bảo mẫu Lục ở dưới lầu.
Những lời đã treo ngay khóe miệng, rốt cuộc vẫn không buột miệng thốt ra.
“Em hơi mệt thôi”
Lần này, cô không đẩy anh ra nữa, mà cứ mặc anh đỡ mình vào phòng ngủ chính.
Sau khi đóng cửa, Lục Khải Vũ lập tức ôm cô vào trong lồng ngực mình.
“Vợ à, em đang gạt anh chuyện gì đó.”
Anh nhìn chăm chú người vợ mình đang ôm ấp trong lòng.
Vợ của anh, người anh yêu nhất, người anh quan tâm nhất, nếu ngay cả mấy lời đấy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1059063/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.