Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt đào hoa của Mạc Vũ Lý, trực tiếp bắt lấy tay Ngô Chính Quang ngay khi anh ta vừa giơ tay lên, sau đó cả người cậu bé đột nhiên như bị đẩy mạnh, lùi lại mấy bước, ngồi xổm trên mặt đất.
Ngô Chính Quang nhìn tay mình, ánh mắt kinh ngạc, chỉ muốn xé bỏ lớp khẩu trang trên mặt đứa trẻ này mà thôi, căn bản không hề đẩy nó ra có được không hả?
Tại sao đứa trẻ này lại ngã xuống đất!
Mạc Vũ Lý ngồi trên mặt đất bắt đầu khóc lớn.
“Huhu, bớ người ta, tập đoàn Lục thị cậy đông, cậy có tiền có quyền mà bắt nạt trẻ em. Huhu” Cậu bé vừa khóc vừa lấy ra một chiếc điện thoại di động từ trong ba lô của mình.
Màn hình điện thoại đã vỡ tan tành: “Huhu, điện thoại của cháu, chiếc điện thoại mẹ cháu vừa mua cho cháu!”
Cậu bé đi theo Hoàng Ánh Tuyết trốn đến Hà Thành, vì sợ mẹ tìm thấy mình mà cậu bé không hề cầm theo điện thoại.
Sáng nay, sau khi Hoàng Ánh Tuyết đi làm, vốn dĩ cậu bé muốn quẹt thẻ để mua một chiếc điện thoại di động mới nhưng khi định quẹt thẻ, cậu bé đột nhiên nhớ ra mẹ và cậu có thể thông qua ghi chép quẹt thẻ mà tìm được mình.
Vì vậy, cậu bé chỉ có thể bất lực buông tha cho điện thoại.
Sau đó, cậu bé quay lại tiểu khu Phong Phàm. Tìm thấy một chiếc điện thoại cũ bị vỡ màn hình ở trong phòng của Hoàng Tuấn Phong. Chuẩn bị đi tìm Lục Khải Vũ đòi tiền xong, cậu bé sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058999/chuong-835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.