“Các chú không chỉ làm cháu sợ, còn khiến cháu không kịp ăn thịt nướng, còn cố ý kéo cháu nói nhiều chuyện như vậy. Các chú đã làm lãng phí tròn nửa giờ của cháu, nửa giờ này là cháu chuẩn bị nghiên cứu các vấn đề toán học”
“Bị các chú làm chậm trễ, cháu vốn dĩ có thể trở thành một nhà toán học xuất sắc, nhưng lại vì mấy xiên thịt nướng mà trở thành kẻ xấu lí luận với các chú”
Nói đến cuối cùng, cậu bé nghiêng đầu, nheo đôi mắt đào hoa lại, duỗi thêm năm ngón tay ra: “Bây giờ nghĩ lại, ba triệu đồng thực sự quá ít, ít nhất các chú cũng nên trả cho cháu 15 triệu đồng!”
Lục Khải Dã trợn to hai mắt nhìn cậu bé: “Cháu, sao cháu không đi cướp tiền luôn đi!”
Cũng may vừa nãy anh ta chỉ nghĩ nó là Hồ Ly Huyền Sắc, Mạc Vũ Lý thôi, hiện tại xem ra ánh mắt đào hoa của nó còn kém hơn nhiều so với Hồ Ly Huyền Sắc, không xứng với đôi giày.
Vừa rồi mình thật sự là bị mù, làm sao có thể nghĩ thằng bé này là Hồ Ly Huyền Sắc chứ?
Lục Khải Vũ không nói gì, không biết vì sao, nhìn thấy đứa nhỏ ở trước mặt này không ngừng ngụy biện, đột nhiên anh lại nhớ tới Long Bách và Vũ Tuệ.
Khi hai đứa nhỏ kia muốn đạt được một mục tiêu nào đó, chính là dáng vẻ như này. Dù có ngụy biện, tụi nó cũng sẽ biện minh.
So sánh như vậy, anh đột nhiên cảm thấy đứa trẻ trước mặt này rất đáng yêu, rất thân thiết.
Anh chìa một ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058992/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.