Giờ phút này, Long Anh Vũ đã mất đi nét nho nhã, vẻ mặt nhếch nhác vô cùng: “Tôi có bản báo cáo xét nghiệm ADN từ cơ quan giám định uy tín nhất Hà Thành. Về mặt pháp luật, Mộc Tháp chính là con trai của Long Anh Vũ tôit”
Lục Khải Vũ bị sự vô sỉ và tự cho mình là đúng của anh ta chọc tức đến bật cười.
“Anh trộm tóc của con trai tôi đi làm giám định ADN, anh tưởng rằng tòa án sẽ công nhận sao?”
Trong lòng Long Anh Vũ sững sờ, nhưng vẫn cố tình giả ngốc: “Anh nói cái gì, tôi nghe không hiểu!”
Lục Khải Vũ dùng sức vỗ vào gương mặt anh ta: “Nghe không hiểu cũng không sao, đến lúc đó tòa án sẽ nói cho anh biết. Cứ ngồi chờ giấy triệu tập từ tòa án đi nhé!”
Nói xong, anh lưồn tay qua cổ áo anh ta, sau đó ném anh ta xuống đất.
Long Anh Vũ té xuống đất, anh ta giơ tay chùi máu trên khóe môi: “Nếu kiện ra tòa thì sao? Trong tay tôi có bằng chứng, tòa án có thế làm gì tôi?”
Lục Khải Vũ từ phía trên nhìn xuống anh ta, anh tức giận bật cười: “Uổng công anh từng học đại học, lẽ nào anh không biết, trong tình huống như vậy, tòa án sẽ buộc chúng ta xét nghiệm quan hệ huyết thống một lần nữa sao?
Quả nhiên, Long Anh Vũ nghe anh nói xong, sắc mặt hơi tái nhợt.
Lục Khải Vũ lùi từng bước về phía sau: “Anh đi đi, chúng ta gặp lại nhau trên tòa!”
Thậm chí, anh không ép hỏi tung tích của Mộc Tháp nữa và thả anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058908/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.