Sau đó, đưa tóc bọn họ cho nhân viên công tác.
Đương nhiên, thứ anh ta đưa cho nhân viên không phải tóc của mình mà là tóc của Lục Khải Vũ đã giấu sẵn ở cổ tay áo.
“Mộc Tháp, kết quả sẽ có nhanh nhất sau ba tiếng nữa, thân thể con vẫn còn yếu, chúng ta về bệnh viện trước được không?” Khi đối mặt với Lý Mộc Tháp, giọng nói của Long Anh Vũ dịu dàng như một người bố thật sự.
Lý Mộc Tháp gật đầu, nói thật, lúc này trong đầu cậu bé có chút kích động, mâu thuẫn.
Nếu giám định kết quả cậu bé thật sự là con của Long Anh Vũ, thì cậu bé phải làm sao bây giờ?
Rời khỏi bố mẹ nuôi để trở về với bố mẹ ruột của mình sao?
Thế nhưng bố mẹ từ nhỏ đã hy sinh cho cậu bé rất nhiều, nếu cậu bé rời đi, họ nhất định sẽ rất đau lòng.
Chiếc xe thong thả vững vàng đi về phía bệnh viện tư nhân của nhà họ Mộ.
Long Anh Vũ liếc mắt một cái đã nhìn ra sự mâu thuẫn trong lòng Lý Mộc Tháp, năm lấy cánh tay nhỏ nhắn, gầy guộc của cậu bé: “Mộc Tháp, bố sẽ tôn trọng lựa chọn của con, nếu con không muốn rời xa bố mẹ nuôi, bố cũng sẽ không ép buộc con.”
Không nhờ anh ta lại mặt dày tựu cho là mình là bố của Lý Mộc Tháp, Lý Mộc Tháp có chút không thích ứng được: “Chú Long, kết quả giám định còn chưa có, tất cả còn chưa chắc chắn đâu! Chú có thể đừng nói như vậy không, cháu có chút không quen!”
Trên mặt Long Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058888/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.