Lục Khải Vũ nhìn cậu ta một cái: “Chúng tôi thấy mấy chỗ đều nói như vậy, tận mắt thấy.
mới thật. Cậu có thể đưa chúng tôi đi tham quan một chút không?”
“Được chứ, được chứ, đương nhiên là được rồi. Chú chờ một chút, tôi thông báo với cấp một chút, lập tức dẫn hai người đi tham quan” Người trẻ tuổi lập tức đồng ý. Đây chính là tiền đưa tới mài Lục Khải Vũ gật gật đầu, không có ý kiến gì.
Lục Khải Dã phối hợp ngồi ở trên xe lăn, nghiêng người, mồm miệng nói không rõ: “Không, không, không, không ổn, sống, không, không ở. Có, có tiền!”
Lục Khải Vũ nhanh chóng cúi đầu giả vờ an ủi anh ta: “Được, được, nghe em, không ổn chúng ta không ở, chúng ta có tiền, muốn đi đâu ở đều được!”
Nhân viên lễ tân dùng tốc độ nhanh nhất hỏi ý kiến với cấp trên của anh ta, sau đó tươi cười dẫn bọn họ đi ra phòng khách.
“Cẩn thận bậc thang” Nhân viên trẻ tuổi còn nhiệt tình giúp Lục Khải Vũ đẩy Lục Khải Dã từ sườn dốc bậc thang xuống Lục Khải Dã cười ngây ngô giơ ngón tay cái lên với cậu ta: “Cậu nhóc, tốt lắm!”
Nhân viên trẻ tuổi cười khiêm tốn: “Chú, người tuổi trẻ bọn cháu, đây đều là việc chúng cháu nên làm”
Lục Khải Dã thầm mắng ở trong lòng, ai là chú của cậu, mẹ nó tôi còn trẻ hơn cậu nữa đó Sau đó, hai người bắt đầu đi tham quan viện điều dưỡng dưới sự hướng dẫn của nhân viên này.
Phòng bếp, phòng y tế, phòng giải trí, sân vận động, cuối cùng là chỗ ở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058863/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.