“Ăn trộm? Yêu quái già cô cũng dám nói ông nhỉ đây là ăn trộm. Mau giao anh của tôi ra đây!” Long Bắc tức giận đến đỏ bừng cả mặt. Lục Khải Vũ nhìn thoáng qua người phụ trách tên Lý Mẫn này: “Chúng tôi không phải ăn trộm, tới để tìm con trai” “Con trai? Ha hai” Lý Mẫn nhìn thẳng vào anh giống như là nhìn thấy quái vật: “Chỗ này chính là viện nghiên cứu sinh vật, chỉ riêng bảo vệ đã có mấy người rồi! Trẻ em sao có thể vào được? Các người nói dối thì làm phiền chuyên nghiệp một chút, tìm một lý do thích hợp” Lục Khải Vũ mở bàn tay ra, dưới ánh đèn huỳnh quang, hai cái cúc áo bọn họ vừa mới nhặt được kia xuất hiện ở trước mặt mọi người. “Đây là tôi nhặt được ở trong sân, cúc áo trên người con trai tôi!” Sau khi nói xong, anh nhìn thẳng vào người phụ nữ tên Lý Mẫn này. Quả nhiên, ánh mắt của đối phương nhảy lên một chút. Nhưng cũng chỉ gần như trong nháy mắt mà thôi, rất nhanh cô ta lại lần nữa lộ ra một tia khinh thường: “Các người thật đúng là cô chấp, cúc áo này thì sao chứ, mỗi ngày nhân viên của chúng tôi ra ra vào vài cúc áo trên người rớt xuống cũng là chuyện rất bình thường” Cuối cùng Long Bách không nhịn nổi, dùng sức nhảy tới trước mặt cô ta: “Cô nói bậy, đây rõ ràng là cúc áo trên người anh tôi, giống như đúc cúc áo trên người tôi!” Nói xong, cậu bé kéo áo sơmi của mình, giơ cúc áo lên trước mặt Lý Mẫn. Mạc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]