“Ha ha ha!” Bố Lục vui vẻ ôm chặt Tử Tín, cười ha ha.
Ông ấy đã gấp không chờ nổi muốn đi vả vào mặt Lư Văn Tài một cái “Tử Tín, cháu trai bảo bối của ông nội, cháu trai thiên tài” Bố Lục vui sướng nâng cao Lư Tử Tín lên.
Mạc Minh Húc bị hành động của ông nội làm cho hoảng sợ, nhanh chóng đi lên: “Ông nội, trên cánh tay của em trai có vết thương, ông đừng làm ngã em ấy”
Lúc này bố Lục mới thả Lư Tử Tín xuống, giống như mẹ Lục, không nhịn được hôn lên trên mặt Lư Tử Tín.
Liễu Thanh Y hoàn toàn không biết nói gì.
Mạc Minh Húc đầy đồng tính với Lư Tử Tín.
Nhiên Nhiên nhìn thấy mọi người vẫn luôn chú ý tới anh Tử Tín, có chút không cam lòng, đi lên trước, sờ sờ cái bụng nhỏ xẹp xẹp của mình, gương mặt ấm ức: “Ông nội, bà nội, Nhiên Nhiên rất đói bụng!”
Tư Nhã và Mộc Lam cũng phụ hoạ theo: “Rất đói, đồ ăn ở trường học quá khó ăn”
Lúc này mẹ Lục mới phát hiện đã sắp sáu giờ rưỡi rồi “Được, các cháu chờ một chút, bà nội sẽ đi nấu cơm cho các cháu nhé” Sau khi nói xong, lúc này mẹ Lục mới phát hiện ra Long Bách và Long Thiên không tới đây.
“Đại Bảo, Long Bách và Long Thiên đâu?”
Bà ta hỏi Mạc Minh Húc thở dài: “Ở bên cạnh ạ!”
Sau khi bà nội gây ra họa, nhanh như vậy đã quên mất rồi sao? Có lẽ lúc này Long Bách vẫn còn đang tức giận nữa!
Mẹ Lục lại không nhận ra Long Bách sẽ tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058776/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.