Sau khi Mạc Hân Hy từ WC đi ra tới, kéo.
Lục Khải Vũ, theo chỉ thị của người phụ nữ đó, rất nhanh đã đi tới phía Bắc viện điều dưỡng.
Ở đó là một toà nhà hai tầng thanh tịnh ưu nhã, Long Anh Nguyên ở trên lầu hai toà nhà này.
Lúc này, mặt trời lặn về phía Tây, sắc trời đã dần dần tối xuống Cửa tầng hai toà nhà, có mấy tên bảo vệ đi tuần tra qua lại.
Mạc Hân Hy có chút không hiểu, thấp giọng hỏi Lục Khải Vũ: “Không phải Long Anh Nguyên ở chỗ này an dưỡng sao? Vì sao ở cửa lại có nhiều bảo vệ như vậy?”
Tình huống này nhìn giống như là ông ta bị giam lỏng ở chỗ này.
Lục Khải Vũ lắc lắc đầu, thấp giọng hỏi: “Bây giờ làm sao đây? Chúng ta phải đánh vào sao?”
Mạc Hân Hy không nhịn được cười khẽ: “Không ngờ gần đây tổng giám đốc Lục cũng rất tôn sùng vũ lực!” Khi nói chuyện, cô nhìn thấy vài tên bác sĩ mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang đi vào.
Trong lòng lập tức có một suy nghĩ.
Bọn họ trốn ở chỗ tối, tìm cơ hội đánh bất tỉnh hai tên nhân viên y tế kia, sau đó thay quần áo của bọn họ giả trang thành bác sĩ viện điều dưỡng trà trộn vào tầng hai toà nhà, hơn nữa tìm tới phòng của Long Anh Nguyên.
Sau khi đẩy cửa đi vào, Long Anh Nguyên ngồi ở bên cửa sổ, đang quan sát mặt trời lặn.
Ông ta không quay đầu lại, giọng nói lạnh nhạt: “Tôi không có bệnh, sẽ không uống thuốc. Các người nói với Long Minh Huệ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058766/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.