Hoàng Tuấn Phong cao giọng nói: “Hai năm trước, cậu nhắn tâm từ chối chị tôi, có phải là vì trong lòng vẫn luôn nhớ đến Đào Lệ Mẫn hay không? Vậy sao không nắm lấy cơ hội mà theo. đuổi lại cô ta đi! Nói thế nào thì giờ cậu cũng là tổng giám đốc công ty thời trang, tình hình kinh tế cũng không thua cô ta đúng chứ?” Khúc Lăng Cường nhìn anh ta như nhìn một tên ngốc: “cậu uống say rồi à? Tôi với Đào Lệ Mẫn đã chia tay năm năm rồi. Sao trong lòng tôi con thể còn nhớ cô ấy được chứ? Trong lòng tôi..” Ánh mắt Khúc Lăng Cường hơi né tránh Hoàng Tuấn Phong nhìn chăm chăm anh ta, bực mình đẩy mạnh bả vai anh ta: “Cậu có phải là đàn ông không thế!” Sau đó không nhìn anh ta nữa mà xoay người bỏ đi Khúc Lăng Cường nhìn bóng lưng anh ta, khóe miệng nhếch lên một nụ cười chua xót Năm đó anh ta từ chối một cách thẳng thừng như vậy, bây giờ phải dùng thái độ gì để đối mặt với cô ấy đây, cầu xin cô ấy tha thứ sao! Mạc Hân Hy ôm Tử Tín ngủ, lúc tỉnh dậy thì đã là bảy giờ sáng rồi. Lư Tử Tín nhìn thời gian, ngạc nhiên gọi: “Bảy giờ rồi, mẹ, mau mau, con sắp trễ rồi!” Thấy cậu bé lúng ta lúng túng mặc quần áo với một cánh tay, Mạc Hân Hy vội mặc quần áo giúp cậu bé, an ủi nói: “Tam Bảo, đừng hoảng, con cảm thấy thế nào? Nếu không ổn thì mẹ gọi cho giáo viên xin nghỉ một ngày” Nói xong, cô đưa tay lên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]