Ngày thứ hai mới sáng sớm Mạc Hân Hy đã rời giường, làm món bánh rán trái cây mà bọn trẻ thích ăn nhất, hầm một nồi cháo gạo kê táo đỏ, còn chưng hấp một ít bánh bao thịt.
Mấy đứa nhóc đã tốt nghiệp mẫu giáo một tuần trước, chuẩn bị ở nhà nghỉ ngơi mấy hôm sau đó đi học tiểu học.
Lúc này, tối hôm qua bởi vì mới chuyển đến nhà mới mà hưng phấn đến nửa đêm nên bọn trẻ lúc này vẫn còn đang trong giấc mộng, Lục Khải ‘Vũ nhìn thấy Mạc Hân Hy mặc tạp đề ở trong phòng bếp bận rộn, trong lòng tựa như dâng lên tình cảm ấm áp.
Anh từ sau lưng ôm lấy cô, đầu tựa lên vai cô: “Vợ à, chúng ta mời một bảo mẫu gia đình đi, thế này em vất vả quá rồi!”
Giọng nói của anh bởi vì vừa mới thức dậy nên có chút trầm khàn lười nhác.
Mạc Hân Hy bón cho anh một miếng bánh rán trái cây: “Có ngon không?”
Lục Khải Vũ gật đầu: “Ngon, vợ anh nấu cơm là ngon nhất”
Nói xong, anh xoay người Mạc Hân Hy lại, đối mặt với cô: “Anh nghiêm túc đấy, vợ à, em thế này vất vả quá rồ Mạc Hân Hy lắc đầu, từ chối ý tưởng của anh: “Không cần đâu, em không thích trong nhà có người lạ. Không phải chỉ là nấu cơm thôi sao? Đối với em mà nói chẳng có tí độ khó nào cả.Về phần việc vặt trong nhà, anh cùng các con có thể cùng nhau giúp đỡ em”
Nói xong, cô nghiêng đầu chăm chú nhìn Lục Khải Vũ: “Anh quên mất dự tính ban đầu đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058671/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.