Long Uy vô tình mà gõ một cái lên trán của cậu: “Cái tên nhóc em, có phải nhìn anh cả của em cô độc lẻ loi mới vừa lòng đúng không?”
Long Bách che lấy cái đầu nhỏ của mình, gương mặt vô cùng ấm ức: “Không phải, không phải, em là vì anh cả mà cảm thấy rất vui vẻ”
Lúc này cái mũi của Liễu Thanh Y hít mạnh một hơi: “Hân Hy, cậu hầm canh sườn sao, thơm quá đi mất!” . Đam Mỹ Sắc
Long Thiên thấy tình thế không ổn, nhanh chóng kéo tay áo của Liễu Thanh Y: “Chị Thanh Y, Tô Cẩm đã nấu cơm xong rồi, chúng ta về nhà ăn cơm thôi!”
Liễu Thanh Y liếc nhìn Mạc Hân Hy một cái, truyền đến cho cô một ánh mắt.
“Căn hộ này của Hân Hy xấp xỉ hai trăm mét vuông đấy, nhà ăn phòng khách đều rất rộng, hay là chúng ta đem đồ ăn mà Tô Cấm làm bưng sang bên đó mọi người cùng nhau cơm nước, càng nhiều người thì càng náo nhiệt mà, ăn uống cũng ngon hơn!”
Mạc Hân Hy nhanh chóng phụ họa: “Được đó, tổng giám đốc Long vẫn chưa được nếm thử tay nghề của tôi bao giờ nhỉ!”
Lục Khải Vũ cũng nhanh chóng tiếp lời: “Tay nghề của Hân Hy không tệ, bọn trẻ đều rất thích ăn đồ ăn cô ấy nấu!”
Có cơ hội lại gần Long Bách với Long Thiên, đương nhiên anh phải dốc hết sức mà phối hợp cùng rồi.
Vũ Tuệ bĩu môi, vừa định ngăn cản bố mẹ thì lại bị Mạc Minh Húc kéo vào trong phòng “Suyt.. đừng nói gì cả!” Mạc Minh Húc ngăn cô bé lại.
‘Vũ Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058667/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.