‘Vẻ mặt Lư Bạch Khởi đột nhiên chấn động, bước lên trước kéo Khúc Lăng Cường đang chuẩn bị rời đi: “Cậu nói cho rõ đi?”
Khúc Lăng Cương lạnh lùng cười, đẩy anh ta ra: “Tôi với anh có gì để nói nữa đâu”
Sau đó dẫn người rời khỏi nhà họ Lư không quay đầu lại, để Lư Bạch Khởi một mình gào thét trong gió đêm mùa hạ.
Nguyễn Hồng Nhung nhân cơ hội đi qua, kéo †ay anh ta: “Bạch Khởi, em đã nói với anh từ trước rồi, Tử Tín hoàn toàn không phải con anh, anh cứ không tin em, bây giờ Khúc Lăng Cường nói có ý gì? Anh nên tin em đi chứ?”
Lúc này Lư Bạch Khởi đã tức giận đến nỗi muốn sụp đổ, dưới sự chèn ép có chủ ý của Khúc Lăng Cường, công ty thời trang của nhà họ Lư đã chẳng kiếm được bao nhiêu tiền rồi. Tất cả hi vọng của nhà họ Lư bây giờ chính là bằng sáng chế trong tay Lư Tử Tín.
Mấy ngày trước, một tập đoàn nước ngoài muốn về nước đầu tư, chủ động liên lạc với anh ta, họ bảo rất có hứng thú với bằng sáng chế trong tay Tử Tín, đã đồng ý giúp anh ta giải quyết vấn đề đất đai xây dựng nhà máy rồi.
Nhưng vào thời điểm quan trọng nhất lại xảy ra chuyện này.
Anh ta vốn muốn bỏ qua cho Nguyễn Hồng Nhung vì bằng sáng chế trong tay Tử Tín, nhưng nếu tội danh mưu sát giết người của Nguyên Hồng Nhung được thành lập, đây sẽ là một đòn nặng nề vào tập đoàn của nhà họ Lư. Đồng thời anh †a cũng sợ, tập đoàn nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058631/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.