Nghe xong lời của con trai cả, Mạc Hân Hy mới nhận ra vừa rồi mình có chút xúc động.
Cô lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lý Mộc Tháp: “Được rồi, cô sẽ không ép cháu. Cháu có thể tự đọc sách ở nhà. Nếu không hiểu gì thì cứ hỏi Minh Húc, thằng bé sẽ nói cho cháu biết.”
Lý Mộc Tháp ngáp một cái có vẻ hơi buồn ngủ: “Cảm ơn cô!”
Mạc Hân Hy nhìn đồng hồ, đã gần mười giờ tối, vào ngày thường Lý Mộc Tháp hẳn là đã ngủ vào lúc này.
“Mộc Tháp, buồn ngủ rồi đúng không? Cô giúp cháu thay quần áo, cháu đi ngủ sớm một chút đi!”
Lý Mộc Tháp đỏ mặt, có chút ngượng ngùng lùi lại phía sau: “Không cần đầu cô, cháu không buồn ngủ, cháu phải chờ bố mẹ trở về.
“Bố mẹ cháu đến bệnh viện thăm bác của cháu, không biết bao giờ mới về được! Cháu vừa phẫu thuật xong cần nghỉ ngơi. Đi ngủ sớm đi, nếu không bố mẹ cháu sẽ lo lắng lắm.”
“Nếu cháu xấu hổ, chúng ta đi ra ngoài, thay quần áo rồi ngủ một giấc được không?”
Nói xong, cô kéo Mạc Minh Húc dậy: “Đại Bảo, chúng ta đi ra ngoài trước để em Mộc Tháp đi ngủ sớm một chút!”
Cô có thể thấy rằng Tứ Bảo đã rất buồn ngủ và đang cố gắng chống lại nó. Mạc Minh Húc rất ngoan ngoãn cùng cô ra khỏi phòng Lý Mộc Tháp, cẩn thận đóng cửa lại: “Em Mộc Tháp, đi ngủ sớm đi!”
Sau khi đi ra, hai mẹ con không lập tức xuống lầu mà ngồi xuống ghế ở đầu kia của ban công. Đêm mùa hè quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058598/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.