Lục Khải Vũ không nhìn cô ta nữa, mà quay đầu nhìn về phía Phạm Ngô Tam vẫn đang ngồi dưới đất.
“Nếu như thật sự là do Hân Hy nhỡ tay giết chết Thúy Hoa, anh định làm thế nào?”
“Nếu như tôi đưa cho anh một số tiền bồi thường, anh sẽ từ bỏ việc truy tổ chứ? Hoắc là nói đỡ cho Hân Hy mấy câu ở trước mặt cảnh sát, để cảnh sát có thể giảm nhẹ tội danh?”
Phạm Ngô Tam nghe thấy có bồi thường, trong mắt lóe lên một tia sáng, vô ý liếc về phía Tây Doanh: “Thúy Hoa đã chết rồi, tôi tin bà Lục cũng không phải là cố ý, Chủ tịch Lục định bồi thường bao nhiêu tiền?”
Lục Khải Vũ đứng ở cửa, khóe miệng đột nhiên nở một nụ cười thâm thúy, nhìn trưởng thôn Tôn Chính: “Chú Tôn, Tây Doanh và Phạm Ngô Tam mới là hung thủ giết chết Thúy Hoa, làm phiền chủ tìm người bắt bọn họ lại.
Phạm Ngô Tam vừa nghe thấy vậy thì liều mạng nhảy từ trên đất lên: “Lục Khải Vũ, mày ngậm máu phun người, Thúy Hoa là vợ của tao. Tao giết vợ của mình sao, tao bị điên à?”
Tây Doanh cũng không nhịn nổi chỉ vào anh: “Chủ tịch Lục, anh không thể vì để cứu vợ anh, mà có thể tùy ý đổ oan cho người người khác được. Tôi và Thủy Hoa không có thù oán gì, sao tôi phải giết cô ấy chứ?”
Lục Khải Vũ đứng trước cửa hiện trường, ánh mắt lạnh lùng quét nhìn mọi người, sau đó chỉ vào Thủy Hoa năm trên đất: “Nếu như Thúy Hoa vừa mới chết, thì cơ thể của cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058568/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.