Mạc Hân Hy thấy rất rõ tất cả những cảm xúc trong đôi mắt của cô ta, có điều cô không muốn làm mọi chuyện trở nên quá phức tạp, cũng không muốn so đo với loại người như cô ta.
Vì vậy cô giả vờ không nhìn thấy: “Không cần thối tiền lại đầu, lấy cho tôi một ít xúc xích giăm bông, bánh mì và snack đi.”
Tây Doanh nhìn thoáng qua Lục Khải Vũ, bực bội đi vào lấy đầy đủ những thứ Mạc Hân Hy cần rồi nhanh chóng đi ra.
Nhưng mà cô ta không đưa trực tiếp những thứ đó cho Mạc Hân Hy mà đi đến trước mặt Lục Khải Vũ, đưa chúng cho anh: “Tổng cộng hai trăm mười lăm nghìn, nề tình gương mặt đẹp trai này, còn mười lăm nghìn tôi không lấy
Mặt của Lục Khải Vũ giống như ăn phải ruồi bọ, hàng lông mày nhíu lại, đưa tay sờ túi tiền. Anh không mang theo tiền mặt, nhưng anh không muốn chỉ vì vỏn vẹn mười lăm nghìn đồng mà chiếm lợi ít của người ta.
Mạc Hân Hy rốt cuộc nhịn không được “Xì một tiếng bật cười, đi qua ôm lấy cánh tay anh: “Chồng à, xem ra đẹp trai đi đâu cũng có lợi, cơ mà anh đẹp trai như vậy mà chỉ xứng đáng có mười lăm nghìn thôi, thật sự hơi thấp”
Nói xung cô lại mở túi lấy thêm tờ một trăm nữa đặt vào trong tay Tây Doanh, nhân tiện lấy xách đồ về: “Một trăm nữa đấy, không cần thối lại đâu, cảm ơn chị đã để mắt đến chồng của tôi.” Cô cố ý nhấn mạnh từ “chồng”.
Sau đó dường như cô còn cảm thấy chưa đủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058552/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.