“Mấy người tìm ai?” Người phụ nữ này nhíu mày, có chút để phòng mấy người Lục Khải Vũ.
Thanh Hoa đi đến bên cạnh Quế Dao rồi nói: “Quế Dao, cậu ta là con của Lục Đình Khâm, từ Hà Thành đến đây tìm ông cụ nhà các chị”
Không biết có phải là Lục Khải Vũ nhạy cảm hay không, nhưng hình như khi người phụ nữ kia biết được thân phận của anh thì hết sức hoảng hốt.
“Vậy, vậy mấy cô cậu đã biết rồi sao?” Câu nói của Quế Dao khiến cho Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đều cảm thấy khó hiểu.
Lục Khải Vũ ngây người một lúc, trong lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác lo lắng. Mấy ngày trước bà nội đã điện thoại cho Tôn Hữu Tài, hình như bà ấy đã kể sơ qua rồi, Quế Dao này chắc là người nhà của Tôn Hữu Tài, mà nhìn vẻ mặt bây giờ của Quế Dao, không lẽ Tứ Bảo đã xảy ra chuyện gì? “Có phải đứa bé đã xảy ra chuyện gì không?” Giọng điệu nói chuyện của Lục Khải Vũ cũng thay đổi.
“Đứa bé? Đến chuyện đứa bé các cậu cũng biết rồi sao?” Quế Dao sợ đến nỗi lảo đảo, suýt chút nữa thì ngã nhào trên mặt đất.
“Đứa bé bị sao vậy?” Vừa nghe đến chuyện của đứa bé, Mạc Hân Hy kéo lấy cánh tay của Quế Dạo.
Quế Dao còn chưa kịp trả lời thì một giọng nói già nua ở phía sau hay người họ vọng tới.
“Có khách tới nhà sao?”
Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy quay đầu lại, nhìn thấy một ông cụ tóc hoa râm, mặc một chiếc áo may ô màu xám đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058546/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.