Người phụ nữ này thật đúng là rất kiêu căng ngạo mạn, cô ta thực sự cho rằng chuyện này rất đơn giản sao? Nếu mà đơn giản như vậy, anh em họ cần gì tốn nhiều công sức như vậy chứ?
Anh cả thì trong ngoài bất nhất, rõ ràng anh thích Liễu Thanh Y nhưng anh lại không chịu thừa nhận, hai anh em bọn họ đều không giải quyết được vấn đề này, thế mà người phụ nữ độc ác này lại trả lời một cách nhẹ nhàng như vậy.
Điều này khiến cho Long Thiên rất không thoải mái, trong lòng càng ghét Mạc Hân Hy hơn nữa.
Mạc Hân Hy nhìn thấy sự chán ghét trên khuôn mặt của con trai mình, trong lòng có chút chua xót.
Cô ngẩng đầu lên, cố tình lờ đi sự khó chịu trong lòng, mỉm cười rồi nói: “Nếu như tôi không làm được thì hai cậu cứ xử lý tôi tùy ý!”
Long Thiên nhìn cô chăm chú, khoé miệng đột nhiên nhếch nhẹ lên: “Nếu như cô không làm được, Mạc Minh Húc con trai cô phải đến đây làm đầy tớ cho tôi và Long Bách một năm, bưng trà rót nước, giặt quần áo, nấu cơm cho chúng tôi, mặc cho chúng tôi sai khiến, cô thấy thế nào?”
Loading...
Long Bách vừa nghe thấy vậy con người trong mắt bỗng sáng rực lên, quay sang anh trai giơ ngón tay cái lên: “Anh giỏi quá! Đúng vậy, để cho thắng Mạc Minh Húc kia đến đây làm đầy tớ cho chúng ta đi, để xem anh ta còn dám ở trước mặt chúng ta đắc ý, đe doạ chúng ta nữa không!”
Sau khi nói xong, Long Bách đã bắt đầu tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058511/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.