Nếu cô gái này được định hướng tốt, với giọng nói và ngoại hình của mình, cô ấy có lẽ vừa ra mắt có thể trở nên nổi tiếng ngay!
“Sau khi xuất viện bọn họ có trực tiếp trở về quê của cô không?”
“Không quay về, bọn họ sẽ chỉ có một cô con gái là em, em mãi mãi giữ họ lại Hà Thành.”
“Ở lại Hà Thành? Bọn họ không có công việc, ai sẽ trả tiền thuê nhà?” Dương Hải Khang cao giọng.
“Em dùng tiền lương của mình để trả tiền thuê nhà cho họ.”
“Lưu Cửu Nhạ, ý cô là gì? Cô biết chúng ta còn phải trả tiền nhà và nuôi con. Bố mẹ cô không đi làm, sao còn không về quê?”, Dương Hải Khang chỉ vào Lưu Cửu Nhạ giận dữ.
“Bác sĩ nói chân của bố em dù là phẫu thuật thì ông ấy cũng nên nghỉ ngơi thật tốt. Em là con gái duy nhất của họ, tất nhiên tôi phải phụng dưỡng cho họ.” Lưu Cửu Nhạ lùi lại một bước, dường như không thể hiểu được sự phẫn nộ của bạn trai.
“Có vẻ như mẹ tôi nói đúng. Nhà của cô là một cái hố không đáy!” Dương Hải Khang có vẻ thất vọng với bạn gái của mình.
“Dương Hải Khang, ý của anh là sao? Chúng ta còn chưa kết hôn. Mẹ anh đã đột nhiên huỷ bỏ sính lễ. Tôi đã không nói gì rồi. Nhà anh sao có thể ức hiếp người ta như vậy!”
“Sính lễ? Cô cũng đã mang thai rồi còn phải sính lễ cái gì?” Dương Hải Khang phản bác.
“Anh…..câu này có phải là mẹ anh nói không?” Lưu Cửu Nhạ không nhịn được, hét lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058440/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.