Hôm nay đã là ngày thứ Ba rồi, bữa tiệc mừng thọ của ông nội đã bắt đầu chuẩn bị, có một số việc cũng nên bắt tay vào thực thi rồi.
“Nó đã đưa cho anh rồi, nó chỉ đưa cho anh một vi thuốc, sau đó ở trước mặt anh tự tay tiêu hủy những viên thuốc còn lại và tất cả những thông tin liên quan đến loại thuốc này” Nghĩ đến vẻ mặt của con trai mình khi đó, trong lòng Lư Bạch Khởi cảm thấy một chút bất an.
“Tiêu hủy rồi sao? Tại sao chứ?” Lư Giai Y cũng có chút kinh ngạc.
“Từ Tín nói rằng nó vốn dĩ muốn dùng những loại thuốc này để cứu người, nhưng không ngờ tác dụng phụ lại nghiêm trọng như vậy. Nếu như thuốc này đã không thể cứu người, vì thế nên cũng không cần thiết phải để lại trên thế gian này nữa, anh cứ luôn cảm thấy hình như Từ Tín biết được chuyện gì đó.” Nói xong, Lư Bạch khởi không yên tâm bước ra phía cửa nhìn một cái, sau khi xác định rằng không có người anh ta mới ngồi xuống trở lại.
“Làm sao có thể chử, Từ Tin mới bảy tuổi, hầu như mỗi ngày đều ở trong phòng thí nghiệm của sân sau vườn. Nó có thể hiểu được gì hả anh, anh nghĩ nhiều quá rồi.” Lư Giai Y an ủi anh ta.
“Em nói đúng, Tử Tin mới bảy tuổi, Mặc dù gần đây nó vẫn đang nghiên cứu về chủ đề thụ tinh ống nghiệm, nhưng anh không muốn nó biết về việc lấy t*ng trùng vào ngày sinh nhật của ông nội, còn về ca phẫu thuật thụ tinh ống nghiệm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058422/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.