“Thì ở phòng khách! Không phải lúc trước chúng ta đã nói chuyện với kiến trúc sư rồi sao, nói có ít nhất là hai phòng riêng sao?” Lưu Cửu Nhạ nhìn Dương Hải Khang không hiểu.
“Vậy con thì sao? Con lớn lên thì làm thế nào?” Dương Hải Khang hình như không được vui lắm.
“Con lớn rồi thì không phải bố mẹ anh cũng về quê rồi sao?” Lưu Cửu Nhạ nói nhỏ.
Dương Hải Khang không hiểu vì sao lại nổi nóng, anh ta đứng dậy, chỉ vào mặt Lưu Cửu Nhạ nói: “Lưu Cửu Nhạ, em nói vậy là có ý gì? Tiền trả góp đợt đầu mua căn nhà này là tiền mồ hôi nước mắt bố mẹ anh tích góp được, sao bây giờ thế nào? Còn chưa kết hôn mà em đã chê bai bọn họ như vậy sao?”
Lưu Cửu Nhạ nhìn Mạc Hân Hy, khuôn mặt lập tức đỏ lên. Có lẽ là do xấu hổ nên cô gái vội vàng đứng lên giải thích: “Em, em không có ý đó. Chỉ là nhà của chúng ta nhỏ quá, yêu cầu ba phòng riêng có lẽ hơi khó khăn cho kiến trúc sư.
Dương Hải Khang nhìn Mạc Hân Hy, anh ta không hề cảm thấy xấu hổ mà đường hoàng nói: “Cửu Nhạ, em nghĩ nhiều quá rồi đấy, cô ấy là kiến trúc sư hàng đầu. Chút yêu cầu này chúng ta trong mắt của bọn họ không đáng gì cả. Anh từng xem qua chương trình thiết kế mùa một của bọn họ rồi, một căn nhà 18m2 cũng có thể làm được ba phòng riêng và một phòng khách. Nhà của chúng ta những 46m2, yêu cầu này không hề khó chút nào. Tôi nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/9-tieu-bao-bao-sieu-quay-cua-tong-tai/1058410/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.